Bài này được dịch từ Catholic Lane
Người đã thực hiện một viễn cảnh tốt hơn so với việc phá hủy phôi thai người để lấy tế bào mầm (giống như phôi thai) đã đạt giải Nobel Y Học.
Yêu là không bao giờ phải nói lời hối tiếc
Bài này được dịch từ Catholic Lane
Người đã thực hiện một viễn cảnh tốt hơn so với việc phá hủy phôi thai người để lấy tế bào mầm (giống như phôi thai) đã đạt giải Nobel Y Học.
Bài này được dịch từ LifeSiteNews.com
ABERDEEN, Scotland, September 10, 2012 (LifeSiteNews.com) – Các nhà khoa học ở University of Aberdeen nghiên cứu về chiên cừu được nuôi dưỡng trên những cánh đồng dùng phân bón từ nước cống (nước đã được các xưởng công nghiệp thanh lọc)
Karol Wojtyla, vị giáo hoàng tương lai quan sát trong Tình Yêu & Trách Nhiệm (Love & Responsibility), đoan trang thì đương nhiên liên quan đến việc người ta ăn mặc, nhưng nó không là cái liên quan mà người ta thường nghĩ. Câu hỏi sau đây có thể giúp chúng ta đánh giá xem nếu chúng ta có sự hiểu biết đúng đắn về trong sạch và đoan trang trong cách ăn mặc.
Nếu che đậy những giá trị tình dục của cơ thể nơi công cộng được coi gần như trong toàn thế giới là sự biểu hiện của đoan trang, có phải chúng ta bị đưa để làm việc ấy với cảm nghĩ rằng những phần này của thân thể con người “nhục nhã”? Hay chúng ta che đậy giá trị tình dục vì một cảm giác sâu sắc về “danh dự cao trọng hơn” chúng đáng lãnh nhận vì giá trị quý giá Thiên Chúa đã phong đặt trên chúng? Có phải chúng ta che đậy giá trị tình dục của mình vì chúng ta quy cho chúng một sự “phản giá trị”, hay bởi vì chúng ta hiểu chúng biểu hiện “một giá trị chưa đủ được nhận thức?” Hiểu về sự phân biệt này là căn bản cho sự đoan trang chân thực và để sự trong sạch của chúng ta thật là thế—trong trắng. Đi vào một vài những rối loạn về đoan trang, Karol Wojtyla nói cách minh bạc rằng nêu bật giá trị tình dục qua cách ăn mặc thì không thể tránh khỏi, và nó có thể thích hợp với đoan trang tình dục. Sự thiếu đoan trang trong cách ăn mặc, ĐTC Gioan Phaolô II nói, là điều đánh mất đi giá trị cao trọng của con người và cố ý hướng đến việc khơi dậy sự dâm ô nơi người khác. Ngài cũng quan sát rằng sự hở hang và ngay cả trần truồng không thể cách đơn giản coi là thiếu đoan trang. “Sự thiếu đoan trang xảy ra chỉ khi trần truồng có một vai trò tiêu cực đối với giá trị của con người, khi nó có mục đích khơi dậy xu hướng xấu, và vì hậu quả của nó, con người bị đặt trong vị trí của một sự vật để thưởng thức.” Ngài gọi điều xảy ra này là “việc làm mất nhân cách bởi việc tình dục hóa.” Và ngài nói thêm rằng điều này thì không phải không thể tránh được. Chỉ những tổ sư nghi ngờ (Sigmund Freud, Karl Marx, Friedrich Wilhelm Nietzsche)* có thể kết luận rằng, thân thể trần truồng luôn luôn và không thể tránh được việc nó dẫn đến dâm ô… Đọc tiếp
Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II ghi nhận rằng các liên hệ vị lợi chỉ đưa đến tình trạng sợ hãi và thiếu tự tin cho một hay cả hai người. Có một dấu hiệu báo động cho một người biết rằng họ đang ở trong một liên hệ vị lợi, là họ sợ bàn về những vấn đề khó khăn với người yêu.
Một lý do mà nhiều cặp, dù đang hẹn hò, đính hôn, hay đã thành hôn, không bao giờ dám đưa những khó khăn ra bàn với nhau, vì tận đáy lòng họ biết rằng quan hệ giữa họ không có một nền tảng vững chắc, mà chỉ là cùng nhau chia sẻ lạc thú hay lợi lộc. Một người sợ rằng khi mà liên hệ giữa họ trở nên thách đố, đòi hỏi, hay khó khăn cho người kia, thì người ấy có thể bỏ đi. Chỉ có một cách duy nhất để bảo vệ sự liên hệ này là che đậy những khó khăn và giả bộ rằng sự thể không tệ như thế.
“Cho nên tình yêu như vậy đương nhiên được hiểu là một sự giả vờ đã được vun trồng cẩn thận để che đậy một thực tại phũ phàng: thực tại ích kỷ,và loại ích kỷ tham tàn nhất, là lạm dụng người khác để cho mình được ‘vui sướng tối đa’” (tr. 39).
Đức Thánh Cha cho thấy cách mà những người trong loại liên hệ này đôi khi để cho người khác dùng mình để đạt được điều họ muốn từ liên hệ đó: “Mỗi người chỉ lo cho việc thỏa mãn sự ích kỷ của mình, và đồng thời cũng đồng ý phục vụ sự ích kỷ của người khác, bởi vì việc này có thể tạo dịp cho hai người được thỏa mãn, bao lâu cả hai đều thỏa mãn” (tr. 39). Trong trường hợp này, một người tự hạ xuống thành dụng cụ để cho người kia thỏa mãn ý định ích kỷ của mình.
“Nếu tôi coi người khác như phương tiện và dụng cụ trong sự liên hệ với tôi, thì tôi cũng không tránh khỏi việc coi mình như thế. Và ở đây chúng ta làm ngược lại với giới luật yêu thương” (tr. 39).
Bài này được dịch do Phạm Văn Khôi từ Love and Responsibility: Beyond the Sexual Urge by Dr. Edward Sri