Trong mỗi quyết định mà chúng ta đưa ra, chúng ta đang khẳng định một thế giới quan. Chúng ta có thể nghĩ rằng mình chỉ đang hành động dựa trên cảm xúc nhất thời, nhưng thực tế, chúng ta đang thể hiện một niềm tin căn bản về bản chất của vũ trụ. Hoặc chúng ta đang bày tỏ một thế giới quan theo Kinh Thánh, hoặc chúng ta đang bị cuốn vào một thế giới quan thế tục. Cuộc cách mạng đạo đức thế tục được xây dựng trên niềm tin rằng thế giới tự nhiên không có ý nghĩa đạo đức, và rằng chúng ta vốn dĩ là những cá thể độc lập, rời rạc, kết nối với nhau chỉ nhờ vào sự lựa chọn. Như Morse viết, khi chúng ta sống theo các nguyên tắc của cuộc cách mạng tình dục:
“Chúng ta hành động như thể tin rằng mình đang đơn độc trong một vũ trụ vô nghĩa và thờ ơ, như thể bản thân chúng ta không có giá trị nội tại, như thể các hành vi tình dục của chúng ta chẳng mang ý nghĩa gì ngoại trừ điều chúng ta tự gán cho nó, như thể những hành vi đó chỉ là sự va chạm vô nghĩa giữa các hạt vật chất không tri thức, không mục đích.”74
Kitô giáo mang đến một lối nhìn chân thật và đầy hy vọng về vũ trụ. Đức tin khẳng định rằng: chúng ta không đơn độc, vũ trụ có mục đích, chúng ta có giá trị nội tại, hành vi tình dục có ý nghĩa và mục đích, cộng đoàn con người là điều có thật, và có chân lý, thiện hảo, và vẻ đẹp khách quan. Điều quan trọng nhất: chúng ta không phải là sản phẩm ngẫu nhiên của vật chất vô tri, nhưng là công trình sáng tạo của một Thiên Chúa yêu thương.
Mỗi người chúng ta được đưa vào đời bởi tình yêu, và được mời gọi sống trong tình yêu ấy, đồng thời dẫn dắt người khác khám phá sự sống viên mãn trong một vũ trụ có trọng tâm là tình yêu Thiên Chúa.
74. Morse, “The Sexual Revolution Reconsidered,” 47.
Leave a Reply