Lời cảm ơn
Tôi vô cùng biết ơn Tiến sĩ Michael Waldstein, Christopher West, Tiến sĩ John Grabowski, Damon Owens, Bill Donaghy và Katrina Zeno. Xin cảm ơn không chỉ vì đã đọc và góp ý cho cuốn sách này, cung cấp những đề xuất và chỉnh sửa sâu sắc, mà còn vì nhiều năm miệt mài nghiên cứu Thần học của Thân xác trong tinh thần cầu nguyện. Công trình tận tâm của các bạn trong việc khai triển sự khôn ngoan của Đức Thánh Cha là một ân huệ đối với tôi, và là điều thiết yếu cho việc hình thành công trình này. Đặc biệt hơn cả, xin cảm ơn vì đã sống Thần học của Thân xác. Các bạn là món quà cho Hội Thánh.
Lời nói đầu
Trước khi đi nghỉ vào một tối thứ Ba tại Vatican, Thánh Gioan Phaolô II đã đọc Kinh Phụng vụ, chiêm niệm những lời sau của Thánh Phêrô: “Anh em hãy sống tiết độ và tỉnh thức, vì ma quỷ, thù địch của anh em, như sư tử gầm thét, rảo quanh tìm mồi cắn xé.”1
Một lúc lâu sau khi những người khác trong căn hộ của Tông tòa đã ngủ, một tiếng động làm cho thư ký của ngài, Monsignor Stanisław Dziwisz, thức giấc và ông rời phòng để kiểm tra. Phòng ông liền kề với phòng của Đức Thánh Cha, nhưng ông nhận thấy âm thanh không phát ra từ phòng Giáo Hoàng mà từ nhà nguyện. Dù việc cầu nguyện muộn không lạ đối với Gioan Phaolô, Dziwisz vẫn liếc nhìn vào nhà nguyện để chắc mọi thứ đều ổn.
Quang cảnh đó thật quen thuộc: Gioan Phaolô đắm mình trong sự chiêm niệm, đơn độc trước Nhà Tạm. Đức Giáo Hoàng thường trò chuyện với Chúa bằng những lời rất đơn sơ, và thường cầu nguyện trong giờ chầu giống như Chúa Giêsu tại vườn Ghết-sê-ma-ni, trò chuyện cùng Cha Ngài.2 Đêm ấy, Dziwisz nhận thấy Đức Giáo Hoàng có vẻ băn khoăn. Tiếng động ông nghe được chính là tiếng ngài nói lớn với Thiên Chúa, liên tục hỏi: “Dlaczego? Dlaczego?” (Tại sao? Tại sao?). Vì lòng tôn kính, Monsignor lùi khỏi nhà nguyện và trở về phòng.
Sáng hôm sau, Gioan Phaolô cử hành Thánh Lễ, nhưng trong bữa điểm tâm ngài tỏ ra trầm lặng khác thường. Thái độ vui vẻ và cởi mở quen thuộc của ngài đối với các nữ tu và khách mời trở nên dè dặt. Thay vì đặt câu hỏi và trò chuyện về đủ mọi chủ đề, ngài thu mình lại. Ngài không dùng điểm tâm và chỉ uống một tách trà.3
Buổi chiều hôm đó sẽ là một ngày quan trọng: trong buổi tiếp kiến ngày thứ Tư, Gioan Phaolô chuẩn bị công bố việc thành lập hai cơ quan trong Giáo Hội nhằm đối phó các vấn đề mà gia đình phải đối diện trong thế giới hiện đại.4 Một trong số này, Viện Giáo hoàng Nghiên cứu về Hôn nhân và Gia đình (Pontifical Institute for Studies on Marriage and the Family), sẽ trở thành cơ quan giảng dạy chính của Thần học Thân xác.5
Trên đường đến nơi đọc thông điệp, Đức Thánh Cha đi qua Quảng trường Thánh Phêrô bằng chiếc Popemobile. Khi ngài ban phép lành cho trẻ em và chào đám đông, tiếng súng từ một kẻ ám sát người Thổ Nhĩ Kỳ vang lên. Một chiếc xe cứu thương đã chở Đức Giáo Hoàng mặc áo lễ nhuốm máu vào bệnh viện, nơi ngài suýt mất mạng.
Liệu Thiên Chúa có ban cho ngài một linh cảm về đau khổ đêm trước đó không? Câu trả lời có lẽ vẫn là một bí ẩn chỉ Đức Gioan Phaolô biết.
Liệu có mối liên hệ giữa nỗi đau của ngài và những nỗ lực xây dựng gia đình và hôn nhân không? Ngài khẳng định có, ngài nói: “Có lẽ cần máu ấy đổ nơi Quảng trường Thánh Phêrô.”6 Ngài nói thêm: “Chính vì gia đình bị đe dọa, gia đình bị tấn công nên Giáo Hoàng phải bị tấn công. Giáo Hoàng phải chịu đau khổ, để cho thế giới thấy rằng, như thể, có một phúc âm cao hơn — phúc âm của đau khổ — nhờ đó tương lai được chuẩn bị, thiên niên kỷ thứ ba của các gia đình…”17
Sau khi phục hồi vết thương, Gioan Phaolô trở về Vatican và tiếp tục rao giảng chương trình của Thiên Chúa cho tình yêu con người: Thần học của Thân xác.
Lời mở đầu
Khi đang cắm trại trong đêm canh thức Đại hội Giới trẻ Thế giới tại Kraków, tôi trò chuyện với một cô gái trẻ chuẩn bị bước vào năm nhất ở một trường đại học danh tiếng tại California. Cô lấy điện thoại ra khoe phần hồ sơ nhập học trực tuyến yêu cầu cô đánh dấu ô phù hợp để chỉ rõ giới tính của mình.
Có mười tám ô để chọn.
Tôi đọc qua danh sách các giới tính và nhận ra hai ô quan trọng bị thiếu: nam và nữ. (Facebook — nơi cho phép người dùng nhận dạng là hơn năm mươi giới — ít nhất còn cho phép chọn là nam hoặc nữ.) Tuy nhiên, đơn nhập học của đại học cho phép tân sinh viên chọn “cis-male” hoặc “cis-female,” nghĩa là giới tính sinh học được “gán” khi sinh trùng khớp với giới mà họ chọn là bản dạng của mình.
Trong khi có người muốn mở rộng số lượng giới và tạo ra một quang phổ tùy chọn, mục tiêu cuối cùng của thuyết giới không phải là đa dạng. Vì suy cho cùng, sự đa dạng đòi hỏi những khác biệt khách quan. Mục tiêu thực sự là xóa đi khác biệt giới tính, và qua đó xóa mất ý nghĩa của thân thể.
Chuyện này bắt nguồn từ đâu? Công đồng Vatican II tiên báo cuộc khủng hoảng bản dạng giới của văn hóa chúng ta khi tuyên bố: “Khi Thiên Chúa bị lãng quên… cả thụ tạo cũng trở nên khó để hiểu.”8 Dù Thần học của Thân xác được viết trước khi nhiều ý tưởng hiện đại về giới tính trở nên phổ biến, nó đã đi trước thời đại trong việc cung cấp một câu trả lời rõ ràng cho các vấn đề đó — và cho nhiều vấn đề then chốt khác về tính dục và thân xác.
1 Phêrô 5:8.
2 Mieczysław Mokrzycki, World Youth Day Press Conference, Krakow, Poland, July 27, 2016.
3 Interview with Father Andrew Swietochowski, July 31, 2017.
4 The Pontifical Council for the Family and the International Institute of Studies on Marriage and Family.
5 Diane Montagna, “Online Exclusive: What John Paul II Intended to Say the Day He Was Shot,” Aletiea, May 7, 2016.
6 Pope John Paul II, Memory and Identity (New York: Rizzoli, 2005), 164.
7 Pope John Paul II, Angelus message, May 29, 1994.
8 Gaudium et Spes, 36.

Leave a Reply