Thần học thân xác của người nam
Về mặt tính dục, khi mổ xẻ một người đàn ông, điều rõ ràng nhận thấy đó là anh ta là người khởi xướng món quà là chính anh ấy cho người nữ. Cô ấy là người đón nhận anh ấy. Vai trò của cô không phải là thụ động, nhưng đúng hơn là một sự đón nhận chủ động. Trong sách Diễm Ca, vốn là một tập thơ tình nằm giữa Kinh Thánh, chúng ta đọc lấy những lời yêu đương giữa chàng rể và nàng dâu.
Cô dâu: “Tôi ngủ nhưng tim tôi thức. Tôi nghe tiếng người yêu tôi gõ cửa.”
Chàng rể: “Hãy mở cửa ra cho anh,
em gái, cô dâu của anh,
chim bồ câu và người toàn hảo của ta ơi…”
Hiền thê: Người yêu tôi thò tay qua then cửa,
làm tim tôi hồi hộp.
Tôi đứng dậy mở cửa cho người yêu tôi. (Diễm ca 5:1–2, 4–5).
Chàng rể không phá cửa xông vào hay thao túng để cô ấy mở cửa khu vườn. Đúng hơn, anh tiếp cận cô với sự tôn kính, xem cô như là “khu vườn, em gái, nàng dâu, tình yêu, bồ câu và người tình hoàn hảo của anh”. Cô ấy biết động cơ anh ấy chân thật, và cô tình nguyện đón nhận anh. Nhưng bạn sẽ chú ý thấy rằng khát vọng của anh ấy không chỉ là một tình bạn vô vị lợi. Anh ấy bị thu hút bởi cô. Đâu đó anh ấy nói rằng: “Em làm trái tim anh say đắm, hỡi em gái, hỡi nàng dâu của anh, chỉ một ánh nhìn của em đã làm con tim anh say đắm” (Dc 4, 9). Anh ấy ca ngợi vẻ đẹp thân thể của cô, bao gồm cái cổ, bầu ngực, cái miệng, khuôn mặt và thậm chí là giọng nói và mùi hương cơ thể. Anh còn tiếp thêm: “Em ơi, cái gì trong người em cũng xinh đẹp, thân thể em thật hoàn mỹ” (Dc 4, 7).
Một số có thể đọc sách này và tự hỏi tại sao Chúa lại đặt một hình ảnh như thế vào Kinh Thánh. Đừng ngạc nhiên! Chúa là Đấng đã chúc phúc cho người nữ với một vẻ đẹp như thế. Chúa là Đấng đã tạo nên ta là nam hay là nữ, và tuyên bố rằng điều này là “rất tốt đẹp” (St 1, 31).
Thông qua sự kết hợp giữa nam và nữ, Chúa tỏ lộ cách hữu hình tình yêu của Người cho nhân loại, và kế hoạch của Người là được hiệp nhất đời đời với ta trên Thiên Đàng. Điều này có thể gây sốc cho một số người, nhưng Chúa Kitô đã nhiều lần tự gọi mình là chàng rể. Thánh Phaolô đã dạy rằng sự hiệp nhất nên một thân thể của người chồng và người vợ là một mầu nhiệm vĩ đại bởi nó có liên hệ giữa Chúa Kitô và Giáo hội của Người (Eph 5, 31-32).
Khi dạy điều này, Kinh Thánh không dạy rằng tình yêu của Chúa dành cho ta là tình yêu xác thịt, nhưng sự thực tình yêu Người dành cho ta thì thật thân mật và viên mãn tới mức chỉ có đời sống hôn nhân mới đủ khả năng diễn tả điều ấy. Nếu toàn bộ phép loại suy đều không đủ khả năng diễn tả tình yêu giữa Thiên Chúa và con người, thì Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II dám chắc rằng phép loại suy vợ chồng là ít bất cập nhất. Nói cách khác, đó là phép loại suy tốt nhất con người chúng ta có thể dùng để mô tả hạnh phúc được hiệp nhất đời đời với Chúa.
Leave a Reply