Thần học thân xác của người nam
Bạn có bao giờ để ý đa số những người đi đến nhà thờ là giới nữ. Một trong những lý do có lẽ là, trong những năm gần đây, một số người trong Giáo hội (Tây phương) đã tìm cách gạt bỏ tất cả những đặc điểm nam tính của Chúa. Vài vị đảm trách phụng vụ đã tìm cách đưa những từ “gender-inclusive / không thuộc về nam hay nữ” và thậm chí tìm cách loại bỏ bất cứ từ nào dính dáng đến Thiên Chúa là Cha / Phụ tử. Họ nói: “Vì chúng tôi không muốn làm phật lòng ai hoặc loại bỏ người nào.” Nhiều bài giảng cũng phản ánh phong trào này.
Hiếm khi Thiên Chúa được nói đến như một thẩm phán hay một vị vua đáng được tôn trọng và vâng lời. Chúa là Đấng giàu lượng từ bi và hay thương xót, nhưng nếu chúng ta chỉ nghe biết bấy nhiêu về Ngài, người đàn ông sẽ không hiểu hay cảm phục Ngài đến nỗi phải quỳ gối thờ lạy. Rất thường khi chúng ta đi đến nhà thờ, chúng ta nghe những bài hát về sự dịu dàng, thông cảm với tha nhân. Khi Chúa được mô tả bằng cách này, Ngài nghe có vẻ giống ông già Noel hơn. Một Thiên Chúa như thế có ích lợi gì cho kẻ kêu than: “Lạy Thiên Chúa của con, xin cứu con khỏi lũ địch thù, bênh đỡ con chống lại kẻ tấn công, cứu vớt con khỏi phường gian ác, giải thoát con khỏi bọn giết người” (Tv 59, 1-3)?
Ở một nơi khác, Vua Đavít công bố sự tin tưởng của ngài vào Đấng Tối Cao: “Tôi chẳng còn phải sợ lũ người đông vô số đang vây bọc quanh tôi. Lạy CHÚA, xin trỗi dậy, cứu lấy con, lạy Thiên Chúa con thờ. Mọi kẻ thù con, Ngài đánh vỡ mặt, bọn gian ác, Ngài đập gẫy răng.” (Tv 3, 6-7)
Trong sách Thánh vịnh, chúng ta đọc: “Nếu một người không ăn năn, thì Ngài sẽ mài gươm, giương cung sẵn sàng. Ngài chuẩn bị sẵn vũ khí chết người cho hắn. Ngài châm các mũi tên lửa cháy phừng.” (Tv 7, 12)
Một nơi khác, Vua Đavít viết: “Lạy Chúa, kẻ tố con, xin Ngài tố lại, kẻ đánh con, xin Ngài đánh nó. Cầm mộc khiên, xin đứng dậy phù trì, vung gươm giáo chống lại những người bắt bớ con, xin nói với con rằng : ‘Ta là Đấng cứu độ ngươi.’ Chớ gì những ai tìm hại mạng sống con phải xấu hổ thẹn thùng, kẻ tính kế hại con phải tháo lui nhục nhã! Chớ gì chúng nên như trấu gió thổi bay, khi chúng bị thiên thần CHÚA xua đuổi! Chớ gì đường chúng đi nên tối tăm trơn trượt, khi chúng bị thiên thần CHÚA rượt theo! (Tv 35, 1-6).
Những người muốn hình ảnh một Thiên Chúa “gần gũi với loài người”, có thể đọc những đoạn này và nói: “Vung gươm giáo và làm nhục nhã? Thiên Chúa như vậy không là một Thiên Chúa dễ chịu.” Đúng vậy, không chỗ nào trong Kinh thánh mô tả Chúa dễ chịu cả. Thiên Chúa là vị vua lẫm liệt uy phong và Ngài sẵn sàng xung trận giải cứu con cái Ngài.
C.S Lewis có viết câu chuyện được chuyển thành phim “Sư Tử, Phù Thủy và Tủ Áo”. Nhân vật Sư Tử Aslan được coi như Chúa Giêsu, một con Sư Tử dũng mãnh và tốt lành. Lucy là cô bé lần đầu tiên được gặp Sư Tử. Lucy tò mò hỏi:
“Nó có an toàn không? Tôi cảm thấy lo lắng khi gặp Sư Tử.” Và bạn cô bé trả lời: “An toàn?… Có ai nói tí gì về an toàn đâu? Dĩ nhiên Sư Tử này không an toàn nhưng Sư Tử này tốt lành. Sư Tử này là Vua, tôi nói cho bạn biết.” Cứ hỏi bất kỳ người nam nào đã từng phục vụ trong quân đội và anh ấy sẽ làm chứng rằng những người đàn ông này sẽ theo chân vị chỉ huy như vậy vào trong lửa trận đang đến. Điều đó cũng đúng với trận chiến thiêng liêng. Một Thiên Chúa yếu ớt là một Thiên Chúa bất lực. Kết quả là, đàn ông sẽ không coi đời sống đức tin là quan trọng. Chuyện sống đạo là chuyện dành cho phụ nữ. Chỉ khi sự thật đầy đủ về Thiên Chúa được bày tỏ, nam giới và nữ giới mới có thể khám phá ra họ được dựng nên cho mục đích gì. Cũng thế, khi đàn ông và phụ nữ sống với nam tính và nữ tính đích thực, họ bộc lộ điều gì đó về Thiên Chúa cho thế giới.
Leave a Reply